Nicholas Alexander Faldo (sinh ngày 18-7-1957) là một trong những golfer thành công nhất trong lịch sử của châu Âu với tổng cộng 42 danh hiệu giành được trong sự nghiệp thi đấu và đã giữ vị trí số 1 thế giới trong tổng cộng 98 tuần. Ông lên đến đỉnh cao phong độ và danh tiếng vào những thập niên 80 và 90 của thế kỷ trước, ngay trước giai đoạn thống trị của Tiger Woods.
Từ bé Nick luôn chứng minh một năng khiếu thể thao bẩm sinh. Nhưng phải đến khi ông được chứng kiến một huyền thoại khác của làng gôn, Jack Nicklaus, thi đấu tại giải US Masters năm 1971, Nick mới thật sự bị môn gôn hấp dẫn.
Trở về nước Anh, ông mượn thẻ hội viên của người hàng xóm và bắt đầu đến CLB gôn địa phương luyện tập. Chỉ bốn năm sau, Nick đã trở thành tay chơi gôn nghiệp dư đứng đầu châu Âu. Năm 1975, ông giành hai chức VĐ của giải gôn nghiệp dư nước Anh và Giải gôn trẻ Liên hiệp Anh. Hai danh hiệu này là đà thúc đẩy để năm 1976, Nick chuyển sang chơi gôn chuyên nghiệp.
Năm 1977, ở tuổi 20 Nick đi vào lịch sử với tư cách golfer trẻ nhất tham dự Ryder Cup, và toàn thắng ở giải đó. Đến giờ này ông vẫn đang giữ kỷ lục về số lần đại diện cho châu Âu tại Ryder Cup (11 lần) cũng như số trận thắng và điểm số ghi được tại giải này.
Điều đáng quý nhất ở Nick Faldo là ý chí cầu tiến của ông. Nick luôn tìm cách tự hoàn thiện kỹ thuật của bản thân. Vào khoảng đầu những năm 80, Nick lúc đó đã là một tên tuổi tương đối nổi tiếng trong làng gôn. Nhưng ông vẫn không thành công tại 4 giải gôn hàng đầu do cú swing chưa hoàn thiện. Việc ông luôn thất bại tại 4 giải gôn lớn khiến báo giới lúc đó đặt cho ông một biệt danh mang tính châm biếm, Fold-0. Tự nhận thức điều này, Nick đã bỏ ra khoảng 2 năm để tập lại cú swing của mình dưới sự chỉ dẫn của huấn luyện viên David Leadbetter. Trong thời gian “luyện công”, ông chấp nhận việc không giành được danh hiệu nào do chưa thích nghi với kỹ thuật mới. Nhưng đến năm 1987, những nỗ lực của ông đã được đền đáp bằng việc giành được danh hiệu đầu tiên trong hệ thống 4 giải lớn, chức vô địch giải Open Championship. Danh hiệu lớn đầu tiên đó cũng là cột mốc đánh dấu sự phát triển ở đẳng cấp cao hơn của Nick Faldo và từ đó về sau không ai còn có thể chỉ trích về kỹ thuật của ông. Trong những năm cuối của thập niên 80 và đầu thập niên 90, Nick được xem là golfer số 1 thế giới. Từ năm 1987 đến năm 1996, ông giành 6 chức VĐ trong hệ thống 4 giải lớn, là golfer thành công nhất trong giai đoạn này. Năm 1990, ông cùng lúc được bầu là “Golfer xuất sắc nhất trong năm” của hệ thống PGA và của châu Âu. Tính tổng cộng trong sự nghiệp thi đấu, Nick còn có thêm 30 lần vô địch châu Âu, 6 lần vô địch PGA Tour. Năm 1992, ông lập kỷ lục châu Âu về tiền thưởng sau khi thu được tổng cộng 1.558.978 bảng từ các giải đấu trong mùa giải đó. Nếu tính từ lúc bắt đầu thi đấu đến năm 2005, Nick đã thu được tổng cộng 8 triệu bảng tiền thưởng từ các giải đấu ở châu Âu và 5 triệu USD tiền thưởng từ các giải khác trên thế giới.
Điều làm các đối thủ kính phục và đồng thời sợ hãi ở Nick Faldo là khả năng giữ bình tĩnh trong áp lực và tính chiến đấu cao trong con người ông. Nick luôn nói: “Nếu ai đó muốn đánh bại tôi, hãy cứ để họ tới đây. Nhưng tôi hứa rằng họ sẽ phải làm việc vất vả để có được chiến thắng”. Curtis Strange, một đối thủ của Nick Faldo, miêu tả: “Nick hay đứng khoanh tay và nhìn bạn như thể anh ấy biết rằng bạn sắp mắc sai lầm. Cái nhìn chằm chằm của Nick đã làm nhiều đối thủ mất tinh thần và thua cuộc”.
Những năm gần đây, Nick đã dần ít xuất hiện ở các giải gôn chuyên nghiệp. Thay vào đó ông chuyên tâm vào công việc thiết kế sân gôn và huấn luyện golfer trẻ. Hiện ông cũng đang làm người bình luận gôn cho kênh truyền hình CBS. Năm 1997, tên của Nick đã được đưa vào Nhà lưu danh của môn gôn thế giới.
Tổng cộng, Nick Faldo có 30 chiến thắng ở European Tour, 6 lần ở PGA Tour và 6 cúp Major.