Câu chuyện về sự thành công của Byran Nelson là kết quả của một chuỗi may mắn đầy ngẫu nhiên. Bản thân Nelson tất nhiên là một tài năng hiếm có trong lịch sử gôn. Nhưng chắc chắn, Nelson sẽ không thể tạo nên những thành tích và những kỷ lục huyền thoại nếu không gặp thời.
Năm 1912, năm mà Nelson chào đời xứng đáng được gọi là “năm hoàng kim” của môn gôn. Vì cùng Nelson còn có hai huyền thoại khác của làng gôn ra đời trong năm này là Ben Hogan (13-8-1912) và Sam Snead (27-5-1912). Chẳng những thế, khi trẻ Nelson và Ben Hogan còn làm caddie chung tại một sân gôn.
Tại giải gôn nghiệp dư dành cho các caddie vào năm 1927, Nelson đã đánh bại Hogan với cách biệt chỉ một gậy duy nhất để giành chức vô địch. Năm 1932, Nelson chuyển sang chơi chuyên nghiệp nhưng phải đến năm 1937 ông mới có được danh hiệu lớn đầu tiên, chức vô địch giải Masters.
Đầu những năm 40, thế chiến thứ 2 nổ ra và phần lớn các tay gôn hàng đầu đều phải tòng quân trừ Nelson, do ông bị bệnh máu không đông. Khi các tay gôn hàng đầu ra trận hết, Nelson nghiễm nhiên trở thành “một mình một cõi” và mặc sức làm mưa làm gió ở các giải gôn tổ chức trong thời gian chiến tranh. Trong những năm 1940, ông tham gia 133 giải gôn và đều lọt vào danh sách có tiền thưởng ở hầu hết các giải đó. Thời gian đó đồng nghĩa lọt vào tốp 10.
Năm 1945 là năm đặc biệt thành công của Nelson và được xem là mùa giải thành công nhất của một nam golfer. Trong năm này, ông giành được 18 chức vô địch (gồm cả chức VĐ PGA Championship), trong đó có chuỗi 11 chức vô địch liên tiếp và lập kỷ lục kết thúc mỗi giải chỉ với số gậy trung bình 68,33. Kỷ lục này đã đứng vững trong suốt 55 năm trước khi bị Tiger Woods phá vỡ vào năm 2000.
Ngoài việc là một tài năng, Nelson còn được các tay gôn cùng thời ngưỡng mộ bởi tính điềm đạm và sự nhã nhặn trong khi thi đấu. “Các tay gôn vĩ đại luôn có hai điều tâm niệm: tập trung và điềm đạm” – Nelson đúc kết. Nhận xét về ông, Ken Venturi nói: “Bạn có thể luôn tranh cãi về việc ai là tay gôn giỏi nhất. Nhưng bạn phải thừa nhận rằng Byron Nelson là người lịch lãm nhất mà môn thể thao này từng biết đến”.
Trên thực tế, dù rất thành công nhưng có vẻ như Byron Nelson lại không thật sự đam mê môn gôn cho lắm. Có giai thoại kể rằng chính vợ của Nelson tiết lộ ông chỉ đánh gôn vì muốn kiếm tiền mua trang trại.
Năm 1946, Nelson đã đạt được mục đích đó. Có lẽ vì thế ông đã quyết định ngừng chơi chuyên nghiệp ngay trong năm này để tập trung coi sóc trang trại.
Năm 1955, ông giải nghệ hẳn và sau đó có thời gian vừa làm bình luận viên vừa làm HLV môn gôn. Một trong những học trò thành công nhất của Nelson chính là tay gôn nổi tiếng trong thập niên 80, Tom Watson.
Nelson mất ngày 26-9-2006. Tên ông đã được đặt cho giải gôn HP Byron Nelson Championship, giải gôn đầu tiên thuộc hệ thống PGA Tour được gọi theo tên của một tay gôn chuyên nghiệp.
Ngoài ra, ông còn được làng gôn thế giới trao tặng nhiều phần thưởng cao quý khác vì những cống hiến của ông cho môn thể thao này.
Tổng thành tích: 54 cúp
Danh hiệu Major: 5
• Master: 1937, 1942
• U.S. Open: 1939
• PGA Championship: 1940, 1945